Translate

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

TIỀN LƯƠNG LÀ TÀI SẢN BẤT KHẢ XÂM PHẠM CỦA NGƯỜI LAO ĐỘNG


Mỗi năm đến mùa mưa bão đồng bào miền Trung nước ta lại hứng chịu những trận mưa lũ gây ảnh hưởng lớn đến đời sống, và cũng mỗi khi như vậy tinh thần tương thân, tương ái của người dân Việt Nam được dịp trào dâng. Trong các doanh nghiệp, cơ quan lại sôi sục tinh thần ủng hộ đồng bào bị bão lũ, một số đơn vị kêu gọi mỗi người lao động ủng hộ 1 ngày lương hoặc một số tiền nhất định để ủng hộ đồng bào bị thiên tai. Tuy nhiên, cũng có không ít doanh nghiệp, đơn vị không kêu gọi ủng hộ theo đúng nghĩa mà trừ thẳng tiền lương của người lao động mà không có sự đồng ý của người lao động, thậm chí không thông báo cho người lao động việc trừ tiền lương, có một số doanh nghiệp cẩn thận hơn chút thì làm thông báo có sự nhất trí của Người sử dụng lao động và Chủ tịch công đoàn sau đó tự động trừ thẳng vào tiền lương của người lao động. Việc tự động trừ tiền lương của người lao động xét ở góc độ pháp lý là không phù hợp.

1. Tiền lương là tài sản của người lao động.

Điều 170, Bộ Luật Dân sự năm 2005 quy định một trong những trường hợp được xác lập quyền sở hữu đối với tài sản đó là do lao động, do hoạt động sản xuất, kinh doanh hợp pháp. 

Như vậy, tiền lương là do người lao động bỏ sức lao động hợp pháp để tạo ra nên người lao động đó được xác lập quyền sở hữu tài sản đối với tiền lương của mình. Khi đã sở hữu tài sản đó thì người ta có đầy đủ ba quyền: Quyền chiếm hữu; Quyền sử dụng; Quyền định đoạt. Đó là những quyền bất khả xâm phạm nếu không được người sở hữu tài sản đồng ý.

2. Người sử dụng lao động có quyền trừ tiền lương của người lao động để làm từ thiện?

Tiền lương là khoản tiền mà người sử dụng lao động trả cho người lao động để thực hiện một công việc theo sự thỏa thuận giữa hai bên.

Người sử dụng lao động phải trả đủ lương cho người lao động. Nếu họ không vi phạm pháp luật lao động dẫn đến phải khấu trừ tiền lương (Điều 101 và Điều 130 Bộ luật Lao động năm 2012) thì người sử dụng lao động không thể trừ được.

Như phân tích ở trên, tiền lương là tài sản của người lao động, chính vì vậy, họ được quyền sở hữu tài sản của mình, người sử dụng lao động không được phép thực hiện thay họ bất cứ quyền nào trong 3 quyền được hình thành khi họ được sở hữu tài sản (quyền chiếm hữu, quyền sử dụng, quyền định đoạt) nếu không được sự đồng ý của họ.

Như vậy, người sử dụng lao động không thể khấu trừ tiền lương của người lao động để ủng hộ quỹ nào đó khi chưa được sự đồng ý của người lao động.

3. Ban chấp hành công đoàn có quyền đồng ý để khấu trừ tiền lương của người lao động để làm từ thiện khi họ chưa đồng ý?

Về bản chất, Ban chấp hành công đoàn là tổ chức Đại diện, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp, chính đáng của người lao động. Cần nhấn mạnh ở đây là Ban chấp hành công đoàn là tổ chức đại diện và bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp chính đáng của người lao động chứ không phải đại diện những cái không chính đáng và không hợp pháp. Ban chấp hành công đoàn không được phép đại diện cho người lao động ngoài các quan hệ lao động theo quy định của pháp luật và các quan hệ khác khi chưa được sự đồng ý của người lao động.

Việc khấu trừ tiền lương của người lao động chỉ được thực hiện theo quy định của Bộ Luật lao động năm 2012 (Điều 101 và Điều 130).

Trong trường hợp trên, có lẽ Ban chấp hành công đoàn đã dựa vào cách hiểu Công đoàn là tổ chức đại diện cho người lao động nên có quyền quyết định hộ người lao động việc khấu trừ tiền lương để ủng hộ đồng bào lũ lụt. Tuy nhiên, trong trường hợp này việc đồng ý khấu trừ tiền lương của người lao động đồng nghĩa với việc Ban chấp hành công đoàn đã thực hiện quyền định đoạt tài sản của người lao động khi chưa được sự đồng ý của người lao động. Điều này là hoàn toàn không phù hợp với quy định của Bộ Luật dân sự về quyền sở hữu tài sản của cá nhân. 

Luật Công đoàn năm 2012 cũng như các văn bản hiện hành chưa có bất cứ chữ nào, dòng nào ghi Ban chấp hành Công đoàn có quyền định đoạt tài sản của người lao động.

Như vậy, có thể kết luận: Tiền lương là tài sản của người lao động, không ai có quyền định đoạt, sử dụng hay chiếm hữu nếu chưa được sự đồng ý của người lao động. Ban chấp hành công đoàn hoặc người sử dụng lao động không được phép đồng ý cho bất cứ cá nhân, tổ chức nào khấu trừ tiền lương của người lao động, nếu muốn trừ tiền lương của người lao động để ủng hộ bất cứ ai, sử dụng vào bất cứ mục đích gì phải được sự đồng ý của người lao động. Nếu không được sự đồng ý của người lao động thì việc khấu trừ tiền lương là vi phạm pháp luật.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

TỪ PHÁT NGÔN CỦA BỘ TRƯỞNG NGHĨ VỀ MÀU TRẮNG

"Nếu bệnh nhân đang trong tình trạng đau đớn, cần điều trị mà bác sĩ nhận tiền trước khi khám là sai, nhưng sau khi trị bệnh thành công, bệnh nhân cảm ơn bác sĩ qua hình thức quà, hoa, phong bì là bình thường" và "Nhận phong bì chỉ là hiện tượng "con sâu làm rầu nồi canh".
(Trả lời của Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến trước Quốc hội - Theo Vietnamnet.vn)

Đọc đoạn này tôi liên tưởng đến màu trắng: Màu trắng - màu mà người ta luôn coi là sự trong trắng, sự tinh khiết. Theo cách suy luận (có thể là sai) của tôi thì những người thích màu trắng là những người thích sự trong trắng, thích sự thuần khiết...

Những người làm nghề Y đều khoác trên mình những bộ áo trắng. Tôi tự đặt câu hỏi là: Liệu người ta có thích mặc áo trắng không hay là do bị ép phải mặc?

Nếu là do thích mặc thì hãy giữ gìn cho màu trắng đầy đủ ý nghĩa của nó (cả nghĩa tường minh lẫn nghĩa hàm ẩn).

Còn nếu do bị ép phải mặc thì tôi nghĩ các cơ quan chức năng cũng nên linh động, nếu người ta không thích mặc thì hãy để người ta tự chọn một màu nào đó phù hợp với sở thích của mỗi người chứ đừng ép như thế nữa.

Cũng có một số người mặc áo trắng nhưng lại làm nó "bẩn", có người thì tự nhận lỗi là do mình làm "bẩn", nhưng cũng có người thường xuyên nói rằng: "Đấy là do người ta làm bẩn áo của tôi đấy chứ tôi có muốn bị bẩn đâu!" và lại nói rằng khi nhìn áo người ta nên nhìn vào những chỗ trắng chứ không nên nhìn vào một số vết "bẩn" nhỏ trên áo vì nó chỉ là những "con sâu làm rầu nồi canh" thôi. Nói như vậy cũng đúng, tôi đồng ý! Nhưng điều làm nhiều người băn khoăn là: Đến bao giờ thì trừ được hết "sâu" hay là không trừ được? "Không trừ được hết sâu là do đâu? Là do sâu miễn dịch hết với các loại thuốc trừ hay là do quá nhiều sâu không thể trừ hết được?" và "chúng ta có nên học cách sống chung với "sâu" không?"

Theo quan điểm của tôi thì để giữ được màu trắng thì cứ để làm theo sở thích thì hay hơn, nếu ai thích mặc màu trắng và thích giữ gìn màu trắng thì mặc còn không thích và không giữ được màu trắng thì thôi để người ta mặc màu khác chứ cứ bắt người ta mặc thế thì màu trắng nó sẽ bị ố, bị bẩn mất!

MẸO ĐI THI CÔNG CHỨC

Đi thi đại học thì chỉ một mình mình thi nếu có kiến thức thì sẽ đỗ còn thi công chức thì phải khác nhiều. 

Một người đi thi công chức nếu muốn được công bằng trong công tác coi thi (tôi chỉ nói là trong công tác coi thi thôi nha) thì phải kéo tất cả họ hoặc tất cả bạn bè, người thân đi cùng...!


Nếu như bạn vần "H" mà đi thi thì bạn phải lôi kéo làm sao được tất cả các vần còn lại đi thi cùng, và phải tính toán làm sao mỗi người phải ở một phòng và riếng phòng bạn thi phải có bạn và một người nữa thi cùng. Khi làm bài thì chỉ mình bạn làm thôi còn những người khác sẽ chỉ có nhiệm vụ "uống sữa Vinasoy" để "Soy" xem ai quay cop tài liệu, ai nhắc bài thì báo ngay với giám thị hoặc thanh tra, như vậy bạn mới được đối xử công bằng trong khi thi. Nếu bạn nào cẩn thận hơn thì bố trí mỗi phòng 2-3 người cho chắc ăn phòng khi người kia "Vi phạm quy chế thi".

Ngày xưa các cụ nói "Một người làm quan cả họ được nhờ" còn bây giờ thì muốn làm quan thì phải "cả họ đi thi cùng"!
Nếu ai có biện pháp nào hay nữa thì chia sẻ nha!

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

CÔNG NHÂN PHẢN ĐỐI QUY ĐỊNH HƯỞNG BHXH MỘT LẦN

Đọc bài báo này mà thấy buồn cho 1 quy định

Họ phản đối như thế này cũng đúng thôi.

Mình có đi thực tế tại Khu công nghiệp Đồng Văn (Duy Tiên, Hà Nam), thấy thế này:

Thứ nhất, các doanh nghiệp chủ yếu tuyển lao động trẻ (dưới 30 - 40 tuổi) vào làm việc, chỉ một số ít doanh nghiệp do không cạnh tranh được lao động hoặc dùng theo dạng vắt chanh bỏ vỏ nên chấp nhận tuyển những đối tượng nhiều tuổi.

Thứ hai, việc cho công nhân nghỉ việc ở đây là chuyện hết sức bình thường, người lao động có một hành động nào đó không vừa lòng người quản lý là có thể cho nghỉ việc. Tuy nhiên, việc xử lý như này vẫn hoàn toàn hợp luật do bộ phận nhân sự lợi dụng sự thiếu hiểu biết Luật lao động của công nhân tại đây để nói với họ rằng tự làm đơn xin chấm dứt hợp đồng lao động để được hưởng các chế độ Bảo hiểm xã hội.

Thứ ba, việc chấp hành Luật Bảo hiểm xã hội chưa cao, doanh nghiệp tìm mọi cách để trốn đóng Bảo hiểm xã hội cho người lao động.

Với những thực tế trên, có thể xảy ra trường hợp thế này, một công nhân nữ 40 tuổi làm việc tại một công ty được 7 năm, và đang đóng bảo hiểm ở mức 2.4tr/tháng, đến một ngày xấu trời nào đó, công nhân này bị cho nghỉ việc. Do đã trên 40 tuổi nên việc tìm một công việc là rất khó và đành chấp nhận về quê làm ruộng nên họ không được tham gia bảo hiểm xã hội nữa.

Nếu theo quy định hiện hành (Luật BHXH năm 2006) thì sau 12 tháng kể từ ngày không đóng BHXH người công nhân này sẽ được nhận BHXH 1 lần với số tiền là 7*1.5*2.4= 25.2 triệu, số tiền này đủ để họ mua được vài con lợn hoặc 2 con bò để nuôi, cũng coi như là vốn để làm ăn.

Giờ theo quy định của Luật Bảo hiểm xã hội mới, công nhân này phải đợi đến năm 55 tuổi, nghĩa là sau 15 năm nữa mội được lĩnh bảo hiểm xã hội 1 lần (theo luật BHXH năm 2014). Sau 15 năm nữa, CPI thì liên tục tăng, thử hỏi lúc đấy người ta số tiền thực tế mà người lao động nhận được sẽ là bao nhiêu? Trong khi đó nếu sử dụng số tiền 25 triệu kia để làm ăn thì người ta có thể tạo ra gấp vài lần số tiền ban đầu. Người ta cũng không quên những câu chuyện báo mới đăng gần đây về việc gửi tiết kiệm số tiền tương đương 2 chỉ vàng sau 30 năm nhận lại được hơn 4 nghìn đồng đâu.

Biết rằng Nhà nước quy định như thế là để đảm bảo việc hưởng lương hưu cho người lao động nhưng phải nghiên cứu thêm một chút.

Thứ nhất, Bảo hiểm xã hội về cơ bản thì nó cũng là một dạng tiết kiệm của người lao động, người ta đóng vào thì cũng có quyền rút ra chứ không thể có chuyện đóng vào rồi, rút ra thì khó được.

Thứ hai, Nếu muốn đảm bảo việc người lao động được hưởng lương hưu thì phải giải quyết triệt để việc trên 50% doanh nghiệp trốn đóng bảo hiểm xã hội đi đã, xây dựng đội thanh tra để bảo đảm thực thi pháp luật chứ không phải xây dựng đội thanh tra đến doanh nghiệp thanh tra rồi nhận phong bì rồi về.

Thứ ba, phải giải giải quyết tình trạng phân biệt đối xử trong tuyển chọn lao động của người sử dụng lao động để người lao động dễ dàng tìm kiếm được việc làm.

Thứ tư, nếu vẫn quy định như Luật BHXH 2014 thì phải có sự bảo đảm về số tiền mà người lao động đã đóng vào quỹ BHXH.