Translate

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

NHƯ THẾ NÀO LÀ "CHUẨN MEN"

Một số người khi thấy một người con trai không uống rượu bia, không hút thuốc, không cờ bạc, lô, đề, không trà, không cà phê...thì người ta nói: Đồ đàn bà, về mà mặc váy hoặc sang Thái Lan mà chuyển giới đi... có người vì những lời nói đó mà đánh mất đi cuộc đời của mình. Đây chỉ là quan điểm của một nhóm người, người ta đã tự đặt ra những thứ đó để đánh giá một người có phải là "men" hay không thôi?

Người ta đặt ra được tiêu chí đó thì mình cũng có thể đặt ra được tiêu chí để đánh giá một người có "men" hay không. 

Theo mình, các tiêu chí để được là "men" như trên vẫn chưa đủ, là "men" thì phải đánh bạc này, rượu chè này, thuốc lá, thuốc lào này, sử dụng ma túy và phải có HIV trong người nữa...đấy tiêu chí của tôi đấy, ai muốn được công nhận là "men" thì làm như vậy đi?

Mình thì nghĩ người đàn ông bản lĩnh là người biết đứng vững trước các cám dỗ của cuộc đời, là điểm tựa vững chắc cho người thân của mình, biết “mặc kệ người ta nói” để tạo nên phong cách cho riêng mình… chứ không phải là uống được bao nhiêu chén rượu, bao nhiêu cốc bia trên bàn rượu, bàn bia hay yêu được bao nhiêu cô gái…

Mối người có cách sống, cách làm, cách suy nghĩ khác nhau nên hành động tất nhiên sẽ khác nhau, đâu nhất thiết cứ phải thế này, thế nọ để được công nhận là cái này, cái nọ? Quan trọng là mình được là mình thôi chứ chẳng cần phải chạy theo người khác làm gì cho mệt.

BỜM CÓ DẠI KHÔNG?

Lâu nay khi nhắc đến thằng Bờm người ta nghĩ ngay đến một con người ngô nghê, ngờ nghệch, ngốc nghếch...nhưng sự thực thì có phải như vậy không? Theo quan điểm của tôi thì Bờm không phải như người ta nghĩ, ngược lại tôi thấy Bờm thông minh là đằng khác.

Nguyên nhân để người ta nghĩ Bờm ngốc nghếch, ngây ngô... là do trong bài ca dao về thằng Bờm, phú ông đổi rất nhiều thứ nào là ba bò chín trâu, một sâu cá mè, một bè gỗ lim...nhưng Bờm nhất quyết không lấy mà chỉ khi phú ông "Xin đổi nắm xôi" thì "Bờm cười. (bè gỗ lim, ba bò chín trâu...so với quạt mo của Bờm là vật không ngang giá).

Hình như nhiều người chưa hiểu đúng về cuộc trao đổi này. Trong bài viết này tôi sẽ nói rõ hơn về cuộc trao đổi này và chứng minh Bờm không "bờm" như nhiều người nghĩ.

Nếu căn cứ vào câu "Phú ông xin đổi nắm xôi Bờm cười" mà kết luận là Bờm đã đổi là chưa chính xác. Khi phú ông muốn đổi nắm xôi lấy quạt mo thì Bờm chỉ cười thôi, ý nghĩa nụ cười của Bờm là như thế nào? Bờm cười rồi đồng ý đổi hay Bờm cười vì phú ông đưa ra cái giá quá bèo? Như vậy, Có thể chia ra hai trường hợp: Trường hợp 1, Bờm cười và đồng ý đổi; Trường hợp 2, Bờm cười và không đổi. Tôi sẽ chứng minh trong cả hai trường hợp Bờm không hề "bờm".

TRƯỜNG HỢP 1: Bờm cười và đổi quạt mo lấy nắm xôi - Bờm không dại.

Vì sao phú ông gạ đổi bao nhiêu thứ có giá trị như: Một bè gỗ lim, ba bò chín trâu, con chim đồi mồi...mà Bờm vẫn không đổi mà Bờm lại đổi lấy nắm xôi? Trong xã hội mà Bờm sống - Một xã hội vô cùng bất công, luật pháp bị coi thường, vị trí của Phú ông và Bờm là như thế nào? Phú ông là người giàu có, có nhiều quyền lực còn Bờm chỉ là thằng bé đi ở không một chút quyền lực nào. Nếu Bờm đổi quạt mo lấy một bè gỗ lim hay ba bò chín trâu thì liệu Bờm có giữ được không? Liệu Phú ông có dễ dàng để cho Bờm sở hữu những thứ đó không? Chỉ có lấy nắm xôi ăn vào bụng rồi thì Phú ông chẳng thể đòi lại được. Như vậy Bờm thông minh chứ đâu phải Bờm dai.

TRƯỜNG HỢP 2: Bờm cười nhưng không đổi quạt mo lấy nắm xôi - Bờm vẫn không dại.

Như đã phân tích ở trên, nếu đổi thì có thể Bờm sẽ bị mất tất cả, cả quạt mo luôn. Như vậy Bờm không đổi là hợp lý quá còn gì, Bờm thông minh chán. Một ý nữa đó là Cái cười của Bờm biết đâu là cái cười mỉa mai phú ông vì đưa ra cái giá quá bèo? Ba bò chín trâu còn chẳng đổi nữa là một nắm xôi...Như vậy Bơm đâu có dại.

Ở trường hợp hai nghe có vẻ hơi mâu thuẫn với trường hợp 1 một chút vì nếu phú ông có thể trấn được ba bò chín trâu, bè gỗ lim..thì sao không "trấn" luôn cái quạt mo của Bờm mà bày đặt đổi làm gì? Theo cách hiểu của tôi thì cái quạt mo không đáng để phú ông "trấn" nhưng nếu thay cái quạt mo bằng bè gỗ lim, ba bò chín trâu...thì sẽ khác đấy, và nhất là lại của phú ông dổi thì khỏi phải nói.

MONG ƯỚC NHỎ NHOI

Trời lại rét rồi!

Rét như vậy nhưng giờ này những bác nông dân vẫn phải dạy từ sớm để ra đồng đi cấy cho kịp thời vụ.

Rét như thế nhưng những người công nhân vẫn phải dạy từ 5h sáng để đi làm!

Vất vả thế đấy! Kiếm được 2-3 triệu một tháng đâu phải là dễ, làm ra được vài tạ thóc một vụ đâu có đơn giản!

Vậy mà:

Chỉ cần làm cái tờ giấy để khẳng định cái quyền sở hữu trên mảnh đất mình đang ở thôi cũng phải cảm ơn người ta đến nửa tháng lương, cả một tạ thóc!

Chỉ cần một lần ốm đau phải đi bệnh viện thôi người công nhân phải mất cả tháng lương, người nông dân thì mất đến vài tạ thóc để cảm ơn những người "cần" phải cảm ơn!

Còn nhiều cái loại phí cảm ơn nữa mà những người lao động nghèo phải chi nữa!

Mình không mong gì nhiều chỉ mong những người bạn của mình, những người đã, đang và sẽ làm việc ở những nơi có thể nhận cảm ơn, nếu nhận thì nhận của những người mà với người ta 1 vài triệu đồng nó chẳng có nghĩa lý gì chứ đừng nhận cảm ơn của những người lao động khổ cực bởi với họ 1, 2 triệu nó quý lắm, nó quan trọng lắm.