Translate

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

CUỘC ĐỐI THOẠI ĐÁNG NHỚ

Hôm nay đến trường mình đi từ ngõ 41 Trần Duy Hưng rẽ sang trường, đi lên vỉa hè bị ngay mấy đồng chí Công an Nhân dân tóm, bị bắt bằng lái xe, giấy đăng ký mang về đồn giải quyết. Lần đâu tiên bị phạt nên cũng chẳng biết nhiều. Cuộc trao đổi với mấy đồng chí Công an Nhân phường Trung Hoà diễn ra như thế này:

CA: Thế đã biết lỗi của mình chưa?

Mình: Dạ! Em biết rồi ạ!

CA: Thế muốn xử lý nhanh hay gì?

Mình: Thôi, các anh cứ xử nhanh để em còn vào lớp ạ!

CA: Thế có thể nộp phạt được bao nhiêu?

Mình: Để em kiểm tra xem còn bao nhiêu trong ví ạ! (Văn vở tí thôi chứ mình đã hỏi trước mức thông thường mà người ta hay nhận rồi nên chuẩn bị sẵn trong ví rôi :D).

CA: Cúi xuống bàn mà kiểm tra, thấp xuống!

Mình: Em còn có hơn 200 ạ!

CA: Thế đưa 200 đây rồi về! 

Mình: Các anh lấy 100 để cho em 100 em ăn tối ạ!

CA: Thế lập biên bản tước bằng lái xe, giữ đang ký nhá!

Mình: Dạ thôi ạ! Em nộp phạt luôn

CA: Đưa thấp cái tay xuống, chúi chúi xuống gầm bàn ý.

Mình đưa tiền xong: Em cảm ơn các anh a! Em chào các anh!.

Đi về.

200 nghìn đồng nếu quy ra thóc thì được khoảng hơn 30 Kg thóc, mình chưa thử xem mỗi Kg thóc có bao nhiêu hạt nhưng nếu số thóc đó mà đem xát ra gạo rồi xay thành bột thì 87 triệu dân nước mình kiểu gì mỗi người cũng được khoảng 1 hạt bột...

Mình sai nên bị phạt là điều tất nhiên, nhưng có điều chẳng biết 200 đấy nó vào tay ai nữa. Thôi thì cứ tự an tủi mình: Mình nộp phạt là nộp phạt cho nhân dân chứ không phải nộp phạt cho mấy ông công an, mà nhân dân thì lại là mình rồi, chẳng đi đâu mà thiệt. Vẫn vui, vẫn cười thoải mái.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét